Free Porn
xbporn

buy twitter followers
uk escorts escort
liverpool escort
buy instagram followers
HomeĐời sống xã hội trong Hồi giáoTruyền Giáo Và Mời Gọi Vào Đạo Trong Hồi Giáo

Truyền Giáo Và Mời Gọi Vào Đạo Trong Hồi Giáo

Truyền giáo là một thuật ngữ thường được sử dụng cho đạo Thiên Chúa. Nó có nghĩa là các hoạt động có hệ thống được thực hiện để truyền bá tôn giáo. Nguồn gốc của sự hình thành đức tin Thiên Chúa này dựa trên văn bản Tân Ước. [1] Không có nhà truyền giáo nào trong đạo Hồi. Việc truyền bá tôn giáo trong Hồi giáo được thực hiện bằng ‘lời mời gọi’. [2]

Trong một số xã hội, lời mời gọi vào đạo và truyền giáo có chung ý nghĩa. Mặc dù cả hai đều nhằm mục đích mời người ta đến với tôn giáo nhưng có một số điểm khác biệt giữa chúng. Dưới đây là một số điểm khác biệt giữa truyền giáo trong Thiên Chúa giáo và lời mời gọi trong Hồi giáo:

  • Đối với lời mời gọi vào đạo trong Hồi giáo, các nguyên tắc không bao giờ được thỏa hiệp để đạt được kết quả. Paul, được chấp nhận là người sáng lập ra việc truyền giáo, định nghĩa cách thực hiện truyền giáo như sau; “Tôi tự do, tôi không là nô lệ của ai cả. Nhưng tôi đã trở thành nô lệ của mọi người để có thể thu phục được nhiều người hơn. Để chiến thắng người Do Thái, tôi đã đối xử với người Do Thái như một người Do Thái. Mặc dù bản thân tôi không chịu sự ảnh hưởng của luật thánh, tôi đối xử với họ như thể tôi ở dưới luật, để thu phục những người dưới luật. Tôi không phải là không theo luật của Đức Chúa Trời, tôi ở dưới luật pháp của Đấng Chúa cứu thế. Tuy nhiên, tôi đã giả vờ rằng mình không theo luật để thu phục những kẻ không có luật. Để chiến thắng kẻ yếu, tôi trở nên yếu đuối với họ. Dẫu tôi đã làm gì đi chăng nữa thì tôi đã trở thành mọi thứ cùng mọi người để cứu lấy một số người. ”[3] Các phương pháp được đề cập ở đây không được sử dụng trong việc mời gọi vào đạo. Cụm từ “dẫu tôi đã làm gì đi chăng nữa thì” không phù hợp với đạo Hồi, vì nó cũng có thể được hiểu là “sự ép buộc”. “Không có sự ép buộc trong tôn giáo” trong câu 256 của Surat al-Baqara cho thấy không được ép buộc hay gây áp lực cho những người không chuyển sang đạo Hồi.
  • Chỉ một nhóm người được đào tạo đặc biệt cho việc truyền giáo mới đảm nhận sứ mệnh này và mời người khác theo đạo. Trong Hồi giáo, bổn phận kêu gọi vào Hồi giáo, khuyến khích điều thiện và cấm điều ác không được ra lệnh cho một nhóm cụ thể nào, mà là cho mọi người theo đạo Hồi [4].

Truyền giáo và lời mời gọi, vốn có nhiều điểm khác biệt, nên được coi là hoàn toàn khác nhau trong Hồi giáo.

Allah nói rằng sẽ không có ai ở xung quanh những người cư xử theo cách thô bạo và thô lỗ. [5] Ngoài ra, phong cách mà người mời gọi vào đạo nên áp dụng được dạy chi tiết trong nhiều câu Kinh Quran; sử dụng lời nói tốt đẹp [6], ăn nói một cách thích hợp và tích cực [7], cân bằng [8], chính chắn và trung thực [9], sử dụng lời nói dễ chịu [10], nhẹ nhàng và có lợi [11], tôn trọng [12], lời nói rõ ràng, hiệu quả [13] và khuyến khích [14].


[1] Matta, 28/19-20; Markos, 16/15; Resullerin İşleri, 1/8
[2] Maide/99
Nhà tiên tri Muhammed (SAWS): “Ngay cả khi đó là một câu kinh đến từ ta, hãy chuyển tải nó đến mọi người!” (Buhârî, Enbiyâ, 50; Tirmizî, İlim, 13/2669; Dârimî, Mukaddime, 46; Ahmed, II, 159, 202, 214)
[3] Korintoslulara Birinci Mektup, 9 / 19-22
[4] “Hãy để cộng đồng gồm những người kêu gọi điều thiện, và ngăn cấm điều ác. (Âl-i İmrân sûresi, 104)
[5] Al-i İmran/159.
[6] İsrâ/53; Bakara/83.
[7] Bakara/263.
[8] En’am/112.
[9] Ahzab/70.
[10] Hac/24.
[11] TâHâ/44.
[12] İsrâ/23.
[13] Nisâ/63.
[14] İsrâ/28.