Từ ‘madhhab’ (nhóm phái hay giáo phái), trong từ điển có nghĩa là địa điểm và con đường, được định nghĩa trong văn học Hồi giáo như một hệ thống tư tưởng với cách tiếp cận độc đáo của riêng nó, nhằm tìm hiểu và giải thích các nguyên tắc tín ngưỡng hoặc các quy định áp dụng của tôn giáo.
Vị trí các nhóm phái trong Hồi giáo khác với các nhóm phái trong các tôn giáo khác. Bởi vì các nhóm phái trong Hồi giáo xuất hiện, không phải vì sự khác biệt về đức tin, mà để đưa ra câu trả lời cho cộng đồng vì sự khác biệt trong việc áp dụng tôn giáo trong các trường hợp của xã hội. Thật rằng, ở tất cả các giáo phái, không tồn tại sự khác biệt trong các nguyên tắc về đức tin và các điều kiện của đạo Hồi. Lý do cho sự tồn tại của các nhóm phái khác nhau bắt nguồn từ sự khác biệt về quan điểm đối với các tình huống cụ thể.
Cần nhấn mạnh rằng các nhóm phái trong Hồi giáo không đại diện cho các tôn giáo khác nhau. Các imam của các nhóm phái cũng không phải là người sáng lập ra tôn giáo. Các imam của các nhóm phái được định nghĩa là mujtahids. Mujtahids là những học giả có đủ khả năng để giải thích những câu kinh và hadith rõ ràng theo cách không trái với Hồi giáo và để tìm ra giải pháp cho các vấn đề. Các nhóm phái cũng là những trường phái tư tưởng nhằm giúp cho việc thấu hiểu Hồi giáo dễ dàng. Những người sáng lập ra các nhóm phái trong Hồi giáo và các thành viên của các nhóm phái đó, luôn tiếp cận nhau với sự tôn trọng và ủng hộ quan điểm của các nhóm phái khác. Những người Hồi giáo thuộc các nhóm phái khác nhau đứng thực hiện cầu nguyện sau lưng nhau một cách thoải mái, thậm chí thường không nhận ra sự khác biệt giữa họ.
Tất cả các nhóm phái đề cập đến những câu kinh trong Quran và các thực hành của Nhà tiên tri Muhammed (SAWS) đều đúng. Trên cơ sở lập luận rằng chỉ có một điều đúng chính xác, có thể đặt câu hỏi rằng tất cả các nhóm phái khác biệt nhau về các tình huống, thì họ đều đúng như thế nào. Tuy nhiên, không chỉ có một điều đúng duy nhất. Như thế, Nhà tiên tri Muhammed (SAWS) gửi hai người bạn đồng hành của mình (sahaba) trong một chuyến thám hiểm. Khi hai người đồng hành này thực hiện cầu nguyện với tayammum (wudu khô, wudu bằng cát) do họ không thể tìm thấy nước trong cuộc hành trình, khi họ tìm thấy nước, một trong số họ lấy wudu và lặp lại cầu nguyện trong khi người kia thì không. Trên đường về, họ hỏi Nhà tiên tri Muhammed (SAWS) ai trong số họ đã làm đúng, Nhà tiên tri Muhammed (SAWS) nói rằng cả hai cầu nguyện của họ đều được chấp nhận. [1]
Các học giả Hồi giáo cũng đã giải thích câu hỏi này qua ví dụ về nước: Dành cho nước, tùy theo năm trường hợp khác nhau mà năm điều luật được áp dụng. Bệnh nhân khi bị mất nước đáng kể bắt buộc phải uống nước. Nước, nguy hiểm như thuốc độc đối với một bệnh nhân vừa ra khỏi cuộc phẫu thuật; về mặt y tế nước bị cấm đối với người đó. Đối với một bệnh nhân khác, nước có hại một phần; về mặt y tế uống nước là một sự khó chịu đối với người đó. Cho một người khác, nước mang lại lợi ích, về mặt y học nó là sunnah cho người đó. Đối với một người khác nữa, nước không có hại cũng không có lợi; về mặt y tế ,đối với người đó, nước được cho phép. Ở đây, có nhiều hơn là một cái đúng. Cả năm đều đúng. [2] Như đã thấy, không có gì phi lý khi chấp nhận tất cả các nhóm phái là đúng trong đạo Hồi.Các nhóm phái bày tỏ sự khác nhau về các tình huống chi tiết, không phải ở các vấn đề cơ bản. Ví dụ, không có sự khác biệt giữa các nhóm phái trong các vấn đề như các nguyên tắc đức tin, những sự thờ phượng bắt buộc và cách thực hiện, nhưng có những cách giải thích khác nhau giữa các nhóm phái theo những lý do hợp lý trong khi áp dụng các luật lệ tôn giáo. Ví dụ, tất cả các nhóm phái đồng ý về sự cần thiết phải thực hiện cầu nguyện với wudu và thậm chí vuốt làm ướt đầu khi lấy wudu. Tuy nhiên, có những cách hiểu khác nhau về số lượng nước và cách lấy khi vuốt làm ướt đầu.
[1] Ebû Dâvûd, Tahâret, 126. [2] Bediüzzaman Said Nursi, Yirmi Dokuzuncu Mektup Dokuzuncu Kısım, Risale-i Nur.